Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Phan_16
Lo lắng nhất đương nhiên là sợ mang thai, nếu mang thai mà cho người này biết, không biết sẽ như thế nào!
Mạc Thiên Kình nghiêm túc nhìn cô.
"một tháng sau tôi dẫn em đi bệnh viện kiểm tra, tôi nghĩ chúng ta làm nhiều lần như vậy, nhất định sẽ mang thai, đến lúc đó chúng ta phải kết hôn gấp!"
Anh cũng không thể để đứa bé sinh ra rồi mới kết hôn, đây cũng không phải là tác phong của anh!
Sính Đình cười khan đáp: "Làm sao có thể, chúng ta chỉ mới làm mấy lần, sao có thể mang thai, thế anh đã đói chưa, tôi nấu mì cho anh ăn!"
Nếu còn thảo luận, không biết sẽ như thế nào!
Sính Đình thề, đợi khi cô hoàn thành nhiệm vụ lần này, cô sẽ phải trốn thật xa, không nghĩ tới lần này để anh hại thảm rồi, nếu tiếp tục ở lại, thật sự mang thai, thì cô rất phiền toái!
"Hình như cũng hơi đói rồi!"
Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói, tròng mắt khóa chặt cô, người phụ nữ này cư nhiên lại sợ như vậy, nhưng mà anh tin chắc, cô nhất định sẽ mang thai, xem ra thật sự phải chuẩn bị tốt một chút, phải kết hôn rồi!
Trong lòng Sính Đình bất ổn, rối bời, thương tích của Mạc Thiên Kình không nặng, ước chừng nhiều nhất mười ngày thì có thể khỏe lại, đến lúc đó cô nhất định phải trốn thật xa, chờ Mạc Thiên Kình có vợ rồi mới trở về.
không thể trách cô được, chỉ cần nghĩ đến thú tính của Mạc Thiên Kình, cô liền không kìm được run rẩy, gả cho người đàn ông như vậy, còn không biết ngày nào đó chết ở dưới háng của anh!
Tùy ý nấu tô mì cho anh ăn, phía trên công nhân đã chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, Sính Đình ngáp một cái, sắc mặt buồn ngủ.
"Anh ăn xong đi nằm ngủ đi, tôi mệt rồi, muốn ngủ trước!"
nói xong liền đi lên lầu, đã mười giờ, bận bịu cả ngày, mệt chết cô!
Mạc Thiên Kình ăn mì xong cũng lên lầu, miệng vết thương đã chăm sóc qua, hôm nay không cần xử lý, một tay đi tiểu vẫn có thể được, Ngọc Sính Đình không muốn ngủ cùng anh trong một phòng, nói trắng ra đúng là sợ anh bộc phát thú tính đem cô ăn hết.
Chỉ có điều không phải còn rất nhiều thời gian sao? Anh sẽ từ từ, dù sao cô cũng chạy không thoát lòng bàn tay của anh!
Cả đêm bình an vô sự, Sính Đình ngủ một giấc thật ngon, cho đến khi ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa của Mạc Thiên Kình, lúc này mới lười biếng đi tới mở cửa.
"Có chuyện gì!"
Mạc Thiên Kình không ngờ mình sẽ thấy diện mạo này của cô, áo ngủ thật mỏng, mơ màng buồn ngủ, đầu tóc rối bời phủ xuống vai, ngũ quan xinh xắn hiện đầy vẻ bực mình, dưới áo ngủ, cơ thể như ẩn như hiện khiến anh không khỏi chăm chú nhìn thêm.
Sính Đình hình như nghĩ đến cái gì, “bùm” một tiếng đóng kỹ cửa, ở bên trong mắng Mạc Thiên Kình thật to, một lát sau mới mở cửa.
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình đã ăn mặc chỉnh tề, rất mong đợi một ngày nào đó cô cũng mặc áo ngủ khêu gợi nằm ở bên cạnh mình, chỉ là ảo tưởng rất nhanh đã bị tiếng kêu trong bụng làm cho tan vỡ!
"Ùng ục. . . . . . Ùng ục. . . . . ."
Sính Đình cúi đầu nhìn bụng của anh, người này cư nhiên không có mặc quần áo, chỉ vây quanh cái khăn tắm tối hôm qua!
"Anh đói bụng?"
Mạc Thiên Kình có chút xấu hổ ho khan mấy tiếng: "Ừ, rất đói! Tối hôm qua chưa ăn no!"
Tô mì tối hôm qua đối với người đàn ông cường tráng này mà nói chỉ như muối bỏ bể, quả thật quá ít!
Sính Đình nhàn nhạt quét mắt nhìn anh một cái, nhìn dáng vẻ quấn khăn tắm của anh, không nhịn được mở miệng hỏi.
"Mạc Thiên Kình, tại sao anh không mặc quần áo, chẳng lẽ anh để như vậy rất đẹp mắt sao?"
một người đàn ông quấn khăn tắm đứng trước mặt người phụ nữ sắp cưới, như vậy có lịch sự sao?
Mạc Thiên Kình vô tội nhún nhún vai, "Tôi không mặc được!" nói xong giơ cánh tay bị thương lên!
Sính Đình tức giận cắn chặt răng, giận dữ nhìn anh chằm chằm.
"Tôi mặc cho!"
Chương 72: cô mang thai sao?
"Được!" Mạc Thiên Kình nhìn dáng vẻ Sính Đình cắn răng nghiến lợi, tâm tình tốt tới cực điểm, người phụ nữ này, nếu vẫn luôn là như vậy thì cuộc sống sau này của anh sẽ không cô đơn!
Sính Đình giận dữ cắn răng, vào trong tìm một bộ quần áo ngủ màu trắng đi ra.
Nhìn anh đứng ở đó với bộ dạng ngoan ngoãn, chỉ cảm thấy thật buồn nôn, một người đàn ông đã lớn như vậy rồi mà còn lộ ra bộ dạng ngoan ngoãn, ghê tởm nhất chính là trên mặt anh thoáng hiện nụ cười, khiến cô nhìn thấy liền bốc lửa.
đi tới rút khăn tắm của anh ra, lửa giận cô vốn cố đè nén lập tức phun ra ngoài!
cô nhìn thấy phía dưới của Mạc Thiên Kình ngay cả quần lót cũng không có, hơn nữa tiểu đệ đệ của anh lại còn hung dũng oai vệ, trên mặt Sính Đình lập tức đỏ hồng.
Mặc dù bọn họ đã lên giường rồi, cũng đã nhìn thấy nơi nào đó của anh, nhưng anh không thể cứ như vậy lộ liễu ở trước mặt cô, cô còn chưa có kết hôn a!
"Mạc Thiên Kình! Tên biến thái này! Vậy mà lại không mặc quần lót!"
Mạc Thiên Kình cau mày, nhìn sắc mặt cô đỏ hồng, không khỏi muốn trêu chọc cô .
"Ngọc Sính Đình, tôi biến thái chỗ nào, đàn ông ai cũng không thích mặc quần lót đi ngủ, hơn nữa cái này gọi là thần bột (*cứng buổi sáng), tôi đã từng nói với cô rồi đấy!"
Mạc Thiên Kình rất không muốn giải thích, nhìn mặt Ngọc Sính Đình càng ngày càng đỏ, tâm tình thật tốt.
"Mạc Thiên Kình mau cho nó nằm xuống, nếu không đừng trách tôi hạ thủ vô tình!"
Sính Đình lạnh lùng uy hiếp, Mạc Thiên Kình lập tức lấy tay che tiểu đệ đệ của anh, câu nói của người phụ nữ này quả thật rất có tính uy hiếp, nhớ tới kinh nghiệm hai lần trước đây, anh cũng không muốn thử thêm.
Bởi vì cảm giác đó căn bản không thể hình dung, chỉ có người nào trải nghiệm qua mới biết đau đến thế nào!
Nhìn Ngọc Sính Đình cầm quần áo mặc vào người anh, Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói.
"Ngọc Sính Đình, không phải em giúp tôi mặc quần lót sao?"
Anh cũng không thể chỉ mặc quần áo ngủ, ngay cả quần lót cũng không mặc được?
Sính Đình lạnh lùng trừng mắt nhìn anh, "Phải tự mình động thủ, tôi không muốn nhìn thấy cái thứ ghê tởm kia của anh!"
Mỗi lần gặp anh, luôn là có một đống chuyện mắc cỡ xảy ra, Sính Đình thề, cô thật sự rất tức giận, rất tức giận, cũng rất ghét nhìn thấy nơi nào đó của anh!
"Cái gì gọi là thứ ghê tởm, đây chính là hạnh phúc nửa đời sau của em . . . . ."
"Mạc Thiên Kình, tôi đã nói rồi, anh nói đi, cẩn thận đoạn tử tuyệt tôn đấy!"
Sính Đình tức giận hét lớn, CMN, cô sắp điên rồi!
Người đàn ông này không phải nghiêm túc huấn luyện quân nhân sao? không phải thượng tướng tư cách cao quý sao? Tại sao lại hạ lưu như thế, ở trước mặt cô mà nói một đống những lời nói ghê tởm!
"Tôi đói rồi !"
Mạc Thiên Kình rất thức thời câm miệng, đối với tình huống bây giờ, anh cảm thấy an phận dưỡng thương thì an toàn hơn!
Về phần trừng trị cô, chờ sau khi vết thương của anh lành lại, anh sẽ từ từ trừng trị cô!
"Đàng hoàng cho tôi, tôi sẽ cho phía dưới của anh ăn!"
Sính Đình nói xong liền rời đi, Mạc Thiên Kình ở sau lưng cười rất tà ác!
Nhìn người phụ nữ đi tới đi lui trong phòng bếp, Mạc Thiên Kình rất muốn cuộc sống về về sau cũng sẽ như thế này, chỉ tiếc, người phụ nữ nào đó căn bản lại không hiểu anh!
Cầm điện thoại lên, Mạc Thiên Kình gọi điện thoại cho Cody!
"Mạc Thiên Kình!"
Cody có chút kinh ngạc khi nhận được điện thoại của anh!
"Cody, sắp xếp cho Ngọc Sính Đình thời gian nghỉ kết hôn và nghỉ sinh, ý định của tôi là sau khi thương thế tốt lên tôi sẽ kết hôn với cô ấy!"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, Cody nghe thấy anh nói không khỏi cau mày.
"Mạc Thiên Kình, cô ấy mang thai sao?"
Chẳng lẽ Sính Đình thật sự có đứa bé với Mạc Thiên Kình, mình thật sự không có hi vọng gì nữa sao?
Cody nắm chặt tay, nếu không phải chỉ thị của cấp trên, anh thật rất không muốn kêu Sính Đình đi chăm sóc Mạc Thiên Kình, vì anh biết, nếu đi,cơ hội của anh và Sính Đình sẽ ngày càng ít đi!
, 20/1/15
#39
Chương 73: Ngọc Sính Đình, em đi đâu?
"Tạm thời không có, chỉ là qua một thời gian nữa đoán chừng sẽ có!"
Mạc Thiên Kình nâng khóe môi, ra sức làm việc, nếu còn không có bảo bảo, vậy anh sẽ phải đi bệnh viện kiểm tra!
Cody nghe thấy câu nói của Mạc Thiên Kình, trái tim cũng lạnh đi, bọn họ đã có quan hệ, nếu có bảo bảo, anh có còn cơ hội không?
"Cody, tất cả đều nhờ vả anh rồi!"
Mạc Thiên Kình thành thật nói, hoàn toàn không biết vẻ mặt của đối phương khó coi thế nào, nhưng cũng có thể đoán được một chút!
"Được. . . . . Tôi biết rõ!"
Hồi lâu, Cody nghẹn giọng trả lời, nắm tay siết chặt hơn!
"một việc nữa, nếu Sính Đình điện thoại cho anh, anh cũng đừng nói cho cô ấy biết, ý định của tôi là sẽ cho cô ấy một sự ngạc nhiên!"
Mạc Thiên Kình nhẹ giọng, trong giọng nói tất cả đều là cưng chiều, khiến Cody nghe càng khó chịu!
"Dạ!"
Cody nói xong liền cúp điện thoại, mệt mỏi té trên ghế xích đu, nhức đầu vô cùng, không ngờ mình đã chậm một bước, bọn họ đã đến lúc bàn tới việc kết hôn rồi!
Mạc Thiên Kình cúp điện thoại, nhếch miệng lên cười nhạt, Ngọc Sính Đình, xem em lần này trốn đi đâu, thích Cody sao?
Trừ anh ra, ai cũng không được thích!
Sính Đình bưng mì sợi đi ra, liếc mắt liền nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên ghế sa lon cười khúc khích, không khỏi khi dễ, người đàn ông đáng chết, cười đến bỉ ổi như vậy, tuyệt đối không phải chuyện tốt!
【Mạc Thiên Kình: Anh nào có cười đến bỉ ổi, anh là cười tràn đầy tự tin có được hay không!)
"A Hoàng, ăn mì!"
Sính Đình cười tà ác kêu, Mạc Thiên Kình vốn khóe miệng đang cười nhất thời cứng đờ, nhìn vẻ mặt tà ác của Sính Đình, không khỏi than thở.
"Người phụ nữ của A Hoàng, em cũng cùng ăn đi!"
Sính Đình nhất thời không cười nổi, nụ cười cứng ngắc, Mạc Thiên Kình đáng chết, mỗi lần đều có thể hòa nhau một ván như vậy!
Đem mì sợi để lên bàn, xoay người lấy chén của mình ra, ăn rất nghiêm túc.
"Mạc Thiên Kình, về sau không có việc gì không nên nói chuyện với tôi, tôi phát hiện mỗi lần nói chuyện với anh tôi đều vô cùng tức giận!"
Vừa ăn, Sính Đình vừa nói, nhìn Mạc Thiên Kình bên kia đang vùi đầu gian khổ ăn mì, anh cư nhiên không để ý tới cô!
"Mạc Thiên Kình!"
Sính Đình dừng động tác lại, rống to!
Mạc Thiên Kình nhìn cô lạnh nhạt nói.
"không phải em nói không muốn nói chuyện với tôi sao, nói chuyện có tức giận không?"
Sính Đình nhất thời im lặng, Mạc Thiên Kình câu khóe môi, ăn no! Tâm tình cũng tốt tới cực điểm!
Sính Đình ăn không nổi nữa, sau khi dọn dẹp xong bát đũa sau, cầm túi xách chuẩn bị đi ra cửa!
"Ngọc Sính Đình, em đi đâu?"
Mạc Thiên Kình nhìn Ngọc Sính Đình cầm túi xách chuẩn bị ra cửa, vội vàng kêu, làm anh giật mình nhất chính là, Ngọc Sính Đình lại mặc một bộ váy tơ màu xanh nhạt, tóc cũng chải chuốt rất đặc biệt, mà chiều dài chiếc váy lại chỉ trên đầu gối, mặt cũng trang điểm, hoàn toàn không thấy được một chút dáng vẻ của cảnh sát!
Sính Đình nhìn anh, lạnh nhạt nói, "Tôi đi ra ngoài mua chút đồ, anh ở nhà ngoan chút, đóng kỹ cửa phòng hộ, chờ tôi về sẽ điện thoại cho anh!"
nói xong bỏ đi không quay đầu lại.
"Ngọc Sính Đình, em quay lại cho tôi!"
Mạc Thiên Kình kêu to mấy tiếng, chỉ thấy một chiếc SCK chạy băng băng ra cửa chính, sau đó cấp tốc biến mất trước mặt anh.
"Ngọc Sính Đình!"
Mạc Thiên Kình sắp phát điên, người phụ nữ đáng chết, anh gọi cô đến là để làm vệ sĩ, vậy mà cô lại dám đi ra ngoài!
một giờ trôi qua, Mạc Thiên Kình âm thầm thề ở trong lòng, chờ cô trở lại, anh nhất định sẽ dạy dỗ cô thật tốt!
Hai giờ đã qua, Mạc Thiên Kình ngồi ở trước cửa kính, nhìn ra ngoài cửa.
Ba giờ đã qua. . . . . .
Bốn giờ, Mạc Thiên Kình rốt cuộc không nhịn được cầm điện thoại lên gọi!
"Ngọc Sính Đình, tôi gia hạn trong vòng mười phút em lập tức phải trở về, nếu không em sẽ biết tay đấy!" Mạc Thiên Kình còn chưa đợi đối phương mở miệng liền gầm thét.
"Alo, chào anh!” một âm thanh phái nam trầm thấp vang lên!
Chương 74: Sính Đình gặp gỡ bạn học!
Diệp Thần Băng cau mày, sao Sính Đình lại quen biết với ngươi đàn ông tính khí so với cô còn nóng nảy hơn chứ?
Mạc Thiên Kình cũng nhíu chặt chân mày, nơi đó tiếng nhạc cực kỳ lớn, hơn nữa người nghe điện thoại lại là đàn ông, chẳng lẽ cô đến quán bar?
"Này, anh là ai?"ⓔ
Diệp Thần Băng dễ chịu hỏi, phong độ thân sĩ được tu dưỡng từ nhỏ khiến anh lịch sự hỏi thêm lần nữa.
"Anh là ai, Ngọc Sính Đình đâu?"
Mạc Thiên Kình cau mày, gương mặt không vui, người đàn ông này có giọng nói nghe hay như vậy, không phải Ngọc Sính Đình đang ở cùng người đàn ông này chứ?
Nhớ lại lúc sáng cô mặc váy ra cửa, càng nghĩ càng cảm thấy giống như đi hẹn hò!
đang suy nghĩ, giọng nói rất lịch sự của đối phương truyền đến: "Chào anh, xin hỏi anh tìm Sính Đình có chuyện gì không? Bây giờ cô ấy đang hát, đợi lát nữa tôi sẽ nói cho cô ấy biết anh gọi điện thoại cho cô ấy!"
Diệp Thần Băng nhàn nhạt giải thích, mắt nhìn chằm chằm Sính Đình đang ca hát, không ngờ năm nay tụ họp bạn học, anh lại có thể gặp lại Ngọc Sính Đình, người anh đã thầm mến nhiều năm, càng khiến anh vui mừng hơn là cô còn chưa kết hôn, thêm nữa ngay cả bạn trai cũng không có!
Nghĩ tới chuyện mình vẫn còn cơ hội, tâm tình của Diệp Thần Băng trở nên rất tốt!
"Hát?"
Mạc Thiên Kình tức giận đến cắn răng, Sính Đình? Gọi thật là thân thiết, người phụ nữ đáng chết, ăn mặc xinh đẹp như vậy chính là đi ra ngoài ca hát!
"Mạc Thiên Kình đúng không? Đợi tôi kêu Sính Đình gọi điện thoại cho anh, cứ như vậy nhé, bái bai!"
Diệp Thần Băng nhìn thấy Sính Đình vẫy tay về phía anh, liếc nhìn điện thoại gọi tới sau đó liền cúp máy!
Mạc Thiên Kình đang tính nói, không ngờ đối phương lại cúp điện thoại, anh tức giận vô cùng!
"Ngọc Sính Đình, cô trở về đây, xem tôi xử trí cô như thế nào!"
Mạc Thiên Kình hung dữ bỏ điện thoại di động xuống, nhìn đồng hồ treo tường, đã bốn giờ chiều, vậy mà cô còn chưa về!
Bên trong quán bar, âm nhạc huyên náo, tiếng nói hân hoan của nam nữ thật đinh tai nhức óc!♪.
Diệp Thần Băng đi tới chỗ Sính Đình , nhìn gương mặt tràn ngập nụ cười của cô, hôm nay là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô mặc váy, ở trong trí nhớ của anh, Sính Đình chưa từng mặc váy bao giờ!
không ngờ bây giờ vóc dáng của cô lại đẹp như vậy, hơn nữa còn là đội trưởng đội cảnh sát vũ trang.
"Uống nước!"
Diệp Thần Băng rất săn sóc bưng chén nước cho Sính Đình, Sính Đình cười nhận lấy, nhẹ nhàng uống vài ngụm.
"Diệp Thần Băng, anh thật là càng ngày càng có phong độ thân sĩ!"
Diệp Thần Băng cười nhẹ một tiếng, năm nay anh 25 tuổi, thừa kế sự nghiệp của cha, đã là tổng giám đốc tập đoàn Diệp Thị, nhân vậy giàu có điển hình!
"Sính Đình, em cũng càng ngày càng đẹp!"
Diệp Thần Băng dịu dàng nói, khóe miệng còn treo một nụ cười thản nhiên, bộ dạng anh tuấn, làn da tương đối trắng, cao lớn rắn rỏi, một đôi mắt đào hoa quyến rũ, gia thế hùng hậu, là người tình trong mộng của tất cả phụ nữ!
Sính Đình cười ha ha, "Tôi làm gì mà xinh đẹp, anh vẫn chưa biết, tôi vẫn luôn ở trong quân đội, sau lưng tôi người khác đều nói tôi là nữ giả!"
Sính Đình tâm sự với Diệp Thần Băng , chủ yếu là bởi vì hai người đã từng ngồi cùng bàn, hơn nữa Diệp Thần Băng cũng là người không tệ, không giống những người có tiền chảnh chọe kiêu căng khác!
Chỉ là không ngờ, mấy năm không thấy, bộ dạng anh tuấn tú khác thường, cao lớn rắn rỏi, hơn nữa còn là người tình trong mộng trong ánh mắt của những người phụ nữ!
"Tôi cảm thấy được em là một mỹ nữ khó gặp!"
Diệp Thần Băng thật lòng nói, Sính Đình sửng sốt một chút, ngay sau đó nở nụ cười.
"Diệp Thần Băng, nói như anh vậy, sẽ làm tôi hiểu lầm anh có ý, muốn theo đuổi tôi!"
Hôm nay Sính Đình thật sự rất cao hứng, ở trên đường đột nhiên nhận được thông báo tạm thời của bạn học, nói có mấy bạn học cũ tới, gọi cô tới đây tụ họp, không ngờ lại đụng phải bạn học cũ - Diệp Thần Băng !diễn☾đàn☾lê☾quý☾đôn.
"Nếu như tôi muốn theo đuổi em, em có cho tôi cơ hội hay không?"
Diệp Thần Băng hỏi rất nghiêm túc, ánh mắt chân thành tha thiết, không có một tia dối trá!
Chương 75: Cùng tôi kết giao đi
Sính Đình nhìn anh, khẽ mỉm cười.
"Diệp Thần Băng, không phải anh đang nói đùa với tôi chứ?"
Đến tụ họp mà cũng sẽ có người theo đuổi, từ lúc nào thì trở nên tay không đỏ nhưng lại nóng như thế?
Diệp Thần Băng nắm tay cô, rất nghiêm túc nói: "Sính Đình, anh nói thật đấy, tuyệt đối không giỡn với em, trước kia khi còn học trung học đã rất thích em, nhưng không dám thổ lộ, hiện tại anh không muốn mất em nữa, Sính Đình, cho anh một cơ hội được không?"
Ánh mắt Diệp Thần Băng chân thành, nồng nàn tỏ tình, Sính Đình nhất thời ngây ngẩn cả người, sững sờ nhìn chằm chằm anh đang cầm tay của mình!
"Ô hô!. . . . . . Sính Đình đồng ý Thần Băng đi!"
Bạn học chung quanh lập tức ồn ào, Sính Đình có chút ngượng ngùng nhìn Diệp Thần Băng, muốn rút tay của mình về, tuy nhiên lại bị anh cầm thật chặt.
"Diệp Thần Băng, anh buông tay, rất nhiều người đang nhìn đấy!"
Sính Đình ngượng ngùng, bị anh nắm tay, vậy mà cô cũng đỏ mặt, nhịp tim cũng tăng nhanh!
Nhưng Diệp Thần Băng lại không có ý buông ra!
"Sính Đình, cho anh một cơ hội được không? Anh sẽ dùng thời gian để chứng minh, tình yêu của anh đối với em tuyệt đối không phải là nhất thời, cũng không phải là dối trá!"
"Sính Đình, người đàn ông tốt như vậy, cô còn chần chừ cái gì, nhanh chóng mang về nhà thôi!"
Tề Yến_ một nữ bạn học cười nhẹ nhàng trêu ghẹo, cô ấy đang ôm Phong Tử Lăng, bạn học của bọn cô , hiện giờ đã trở thành người đàn ông tuấn mỹ, lại là tổng giám đốc, một nhân vật giàu có điển hình!
Sính Đình thẹn thùng cúi đầu, bị nhiều người biết Diệp Thần Băng thổ lộ như vậy, Sính Đình mặc dù bình thường tùy tùy tiện tiện, nhưng lúc này cũng xuất hiện tư thái thẹn thùng yêu kiều của một cô gái nhỏ.
Diệp Thần Băng nhìn Sính Đình, nhẹ nhàng nói: "Em không phải vội vã trả lời anh...anh sẽ từ từ theo đuổi em, cho đến khi em đồng ý mới thôi!"
Trong lòng Diệp Thần Băng rất rõ ràng, các cô gái đều muốn người khác theo đuổi, trước kia anh bận việc học, sau đó chính là nhận điều hành công ty của ba, hôm nay đã trở thành tổng giám đốc, hơn nữa công ty cũng đang phát triển không ngừng, anh muốn tìm một cô gái, thành thật thổ lộ tình yêu, sau đó kết hôn sinh con, có một cuộc sống hạnh phúc, cũng giống như ba mẹ anh vậy!
"Thần Băng, càng ngày càng thân sĩ rồi!"
Phong Tử Lăng trêu ghẹo nói, anh và Diệp Thần Băng là bạn bè, đã sớm biết anh thích Sính Đình, chỉ không ngờ đến bây giờ anh mới thổ lộ.
Diệp Thần Băng cười nhẹ một tiếng, nhìn Sính Đình, mà lúc này điện thoại của Sính Đình lại vang lên, cô cúi đầu nhìn, là Mạc Thiên Kình, nhìn đồng hồ, vậy mà đã hơn bảy giờ!
Tên kia nhất định là đói bụng, Sính Đình nhìn bọn họ một cái, nói xin lỗi.
"Tôi nhận điện thoại!"
"Ngọc Sính Đình, em không cần về nhà nữa sao?"
Mạc Thiên Kình hét lớn, người phụ nữ đáng chết, trời đã tối mà còn chưa về nhà, xem ra thật sự là chơi đùa đến điên rồi!
Sính Đình bĩu môi, bất mãn nói.
"Mạc Thiên Kình, anh kêu đồ ăn ngoài mà ăn, đến khuya tôi mới về được!" nói xong cũng không để ý tới Mạc Thiên Kình, trực tiếp cúp điện thoại, Mạc Thiên Kình tức giận cắn răng, lại dám cúp điện thoại của anh, nếu đã vậy, anh cũng sẽ không để cô chơi thoải mái!
Gọi tiếp số điện thoại của cô, vừa vang lên, điện thoại lại bị cúp, Mạc Thiên Kình không cam lòng, lại gọi: "Xin chào, số điện thoại này hiện đã tắt máy!"
Mạc Thiên Kình tức giận cầm điện thoại di động đập trên mặt đất, hận không thể bóp chết cô!
"Sính Đình, cú điện thoại đó của Mạc Thiên Kình gọi sao? Vừa rồi anh ta cũng gọi điện thoại tới, hình như rất tức giận!"
Diệp Thần Băng lạnh nhạt nói, giọng nói có chút áy náy, Sính Đình gật đầu một cái.
"Vâng, anh ta là người hiện nay tôi phải phải bảo vệ, chắc tại tôi đi ra ngoài đã lâu, nên anh ta đói bụng! Tôi đi về trước đây, nếu để cấp trên biết tôi không làm tròn nhiệm vụ thì sẽ bị xử phạt!"
Sính Đình lạnh nhạt nói, rất rõ ràng, anh ta chỉ là nhiệm vụ của cô!
"Anh đưa em trở về!"
Chương 76: Mạc Thiên Kình bên ngoài!
"Tôi có lái xe tới!"
Sính Đình thản nhiên nói, Diệp Thần Băng cười nhẹ: "Anh có thể đi theo phía sau em, tối thiểu cũng phải cho anh biết em ở đâu, cũng để cho anh có cơ hội theo đuổi em chứ!"
Diệp Thần Băng nói xong liền cười khẽ, Sính Đình thấy anh cố chấp, dù sao mình cũng có quyền không đồng ý, cứ xem như là bạn học cũ lui tới, đi cùng cũng không có gì, dù sao bây giờ một mình cô cũng nhàm chán, có một bạn nam giới đi cùng, cũng không đến nỗi bị Mạc Thiên Kình bóp méo!
"đi thôi!"diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn.
Sính Đình cười nói, tạm biệt những bạn học khác xong xoay người đi ra khỏi quán bar!
Hai người lái xe trở về biệt thự của Mạc Thiên Kình, Sính Đình vừa xuống xe, Diệp Thần Băng đã đi tới.
"Được rồi, tôi đến nơi rồi, đây là chỗ ở tạm thời của tôi, Diệp Thần Băng, anh về đi, trên đường lái xe cẩn thận một chút!"
Sính Đình cười nhẹ nói, Diệp Thần Băng vừa liếc nhìn biệt thự trước mặt, thầm nghĩ chủ nhà bên trong không giàu cũng quý, cũng không kém cạnh gì anh!
"Chủ nhà chắc ngủ rồi, không thấy mở đèn!"
Diệp Thần Băng nhìn biệt thự đen như mực, nói nhỏ.
"Chắc vậy, tôi sẽ dùng đèn của di động, anh về đi!"
Sính Đình liếc nhìn biệt thự tối đen, không biết Mạc Thiên Kình đã ngủ chưa?
"Được, tối về sẽ gọi điện thoại cho em!"
Diệp Thần Băng khoát khoát tay, có chút không muốn đi.
Sính Đình gật đầu đáp: "Được, anh lái xe chậm một chút!"
nói xong liền cầm túi xách đi vào nhà, tiện tay mở đèn, bị Mạc Thiên Kình ngồi im lìm ở trên ghế sofa làm cho giật mình, chỉ thấy băng gạc trắng trên cánh tay của anh toàn bộ bị máu nhuộm ướt, vẻ mặt tức giận ngồi ở chỗ đó, không nói một lời!
Sính Đình đi tới, còn chưa mở lời, đã nghe thấy âm thanh lạnh lẽo của Mạc Thiên Kình.
"Em còn biết trở lại?"
"Mạc Thiên Kình, anh làm sao vậy, sao tay lại chảy nhiều máu như vậy!"
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian